Thứ Bảy, 11 tháng 7, 2009

Cành cọ vàng và nhành dương liễu cho Lê trần Luật.

Giá mà Lê trần Luật "ngủ trưa" vung vãi như lãnh tụ đạo dụ vĩ dại nhỉa, thì hay biết mấy! Sẽ có một lũ "luật sư con" tranh đấu cho dân oan, nhân quyền. Ich nước lợi nhà biết bao! Khách sạn chẳng phải là nơi để người ta làm công việc "vĩ đại" ấy hay sao? Hay cứ phải chui vào hang sâu núi thẳm "cầm tay nắn nót chỉ bảo" các cháu thiếu niên nhi đồng; Hoặc chẳng phải đi đâu xa, cứ ở yên tại phủ nọ am kia cũng có lính lác khiêng vác hàng họ thơm như múi mít vào tận nơi cho mà hít hà sục sạo! Cho bõ công lăn lộn khắp năm châu bốn bể tìm đường... vãi ra một lũ đầu trâu mặt ngựa ăn hại đái nát, buôn dân bán nước! Vua chúa thời xưa ăn nằm với cung phi mỹ nữ đều được thái giám ghi chép cẩn thận, phòng khi có thai thì còn biết ngày giờ, có đúng là của vua hay là của một thằng "thiến sót" Vi tiểu bảo đâm cha chém chú nào đó thì... bỏ bố. Vua chúa ngày nay ăn chơi xong quẹt mỏ quăng sang cho đàn em hưởng sái, có lỡ vướng thai thì chối phắt, mè nheo ỉ ôi đòi nhận cha ư! Còn phải chờ họp đủ bộ sậu giang hồ tứ chiếng xem sao! Chắc chắn là không được rồi, vì là vĩ nhân cao cả, vì là cha già của dân tộc, vì là tấm gương đạo đức sáng ngời dể toàn dân noi theo học tập... Chỉ có nước cho mày "vô tình" nằm dưới lốp bánh xe luân hồi đầu thai kiếp khác, kể cả cái mầm mống chưa kịp định kiếp nằm trong bụng mẹ nó, kể cả cô dì chú bác nào lỡ biết chuyện thì cùng đi luôn một giuộc cho gọn!
Lê trần Luật không chịu bắt chước, học tập kinh nghiệm đạo...
nông đức cạn, đạo danh, đạo văn, đạo tình, đạo nghĩa, đạo ... dụ lung tung của lãnh tụ vĩ đại; Không chịu cúi đầu bưng tai bịt mắt trước nỗi thống khổ của dân oan. Lại là luật sư chứ không phải luật rừng, đem cái văn minh tiến bộ của nhân loại đối chọi với cái u mê ám muội của bọn khỉ đội lốt người, sơ khai man rợ!
Không có cành cọ vàng, nhành dương liễu cao cả ở lề bên trái nào vinh danh những nhân vật như Lê trần Luật, Lê công Định, Lê thị Công Nhân, Trần khải Thanh Thủy, Nguyễn tiến Trung, Nguyễn văn Lý, Nguyễn Hộ... mà chỉ có lá cải dập, củ cải thối của lè bên phải mà thôi.
Cóp bài viết của Dongsongxanh để nhận định cho rõ về cái nhân quyền XHCN hàng tôm hàng cá này nó "quái gở" ra sao:

Đọc bài viết của báo Công an Tp. HCM, số đăng ngày hôm qua (11/7/2009) về việc luật sư Lê Trần Luật ngủ trưa với người yêu tại khách sạn Toàn Ý mà thấy buồn cười và khó hiểu. Không biết đang đọc báo lề phải hay đang đọc báo lá cải. Thôi thì để đỡ thiếu sót khi nói về báo lề phải, chúng ta nên dùng cụm từ “Báo lá cải lề phải ” để khái quát hết nội hàm của những tờ báo dạng này.

Chúng ta tự hỏi phải chăng, dạo này báo ra ít khách đọc quá nên đăng tải cả những chuyện mà người dân Tp. HCM vẫn gọi là “xàm” ám chỉ những câu chuyện vô bổ, vô nghĩa, tầm bậy để câu khách? Phải chăng ở cái xứ An nam mít này, cái sự ngủ, đặc biệt là ngủ trưa của những đôi yêu nhau thuộc về phạm trù “đặc biệt quan ngại” cần phải phổ biến rộng rãi cho bà con, quốc dân đồng bào được biết? còn những chuyện như ngư dân Thanh Hóa bị Tàu cộng bắn chết khi đang khai thác trong vùng biển nước nhà, mất Hoàng Sa, mất Trường Sa, mất lãnh thổ vào tay Trung cộng, cho Trung cộng vào khai thác Bô sít (nghe nói dạo này bà con gọi là Bull Shit), vấn đề tham nhũng của quan chức, BCT đi đêm với Khựa chỉ là những chuyện tẹp nhẹp không đáng đưa tin?

Không lẽ để giúp cho Tờ Công an Tp. HCM bán đắt khách, Dongsongxanh sẽ phải công bố tên tuổi các quan chức đang tại vị, từng dính dáng đến các quan hệ tình ái ngoài hôn nhân, thậm chí nói theo Pháp lệnh phòng chống mại dâm của nước CHXHCN VN là đã từng mua dâm và bị công an bắt, nhưng sau đó được thả không ghi lại danh tính chỉ bởi vì họ là quan phụ mẫu của dân? Nếu quí báo cần thì hãy liên hệ ngay.

Còn cái chuyện lăng nhăng kiểu “Năm nhà ba vợ vẫn là Trung ương, Con rơi con vãi đầy đường, Cái loài Trà mốc còn vương nỗi gì” của các quan chức đầu sỏ thì chắc dân tình cũng không còn lấy làm lạ nữa. Chẳng phải nói đâu xa, cái người mà ĐCS vẫn bắt dân phải vái lạy và tụng kinh hàng ngày về cái gọi là “học tập theo tư tưởng” ấy cũng là một trong những trùm tay chơi ở đẳng cấp quốc tế, có không dưới 4 bà chính thức môn đăng hộ đối hẳn hoi, cùng đám con rơi con vãi khắp nơi theo những bước chân “bôn ba” thế giới đó sao. Chẳng thế mà đám học trò ưu tú ấy lấy đó làm đắc chí, hưởng ứng nhiệt tình. Học trò nào cũng vợ trong Nam, vợ ngoài Bắc, vợ đùm, con đề thôi thì đủ cả. Tập kết ra Bắc thì “dùng” luôn gái bắc cho tiện, đỡ phải đưa vợ già từ Nam ra làm gì cho mất công và mất….hứng. Ai chưa rõ thì cứ đến nhà, hỏi đám con cháu của Lê Duẩn, Phạm Văn Trà, hỏi đồng chí cựu TBT Lê Khả Phiêu, một người “nổi tiếng” với chống tham nhũng đáng kính, hỏi phu nhân bác Sáu Dân, nhanh chân hỏi thêm cả bác Lê Đức Anh kẻo bác lại đi Văn Điển không kịp trả nhời.

Các anh trẻ hơn sau này có lẽ đã rút ra bài học xương máu từ các bậc trưởng thượng, không nên lấy nhiều vợ làm gì cho vướng víu, tha lôi, tài sản sau này đỡ mất công chia năm xẻ bảy. Tốt nhất nên học theo đám thanh niên thuộc thế hệ sống gấp hôm nay không biết ngày mai. Người đương thời “nổi tiếng như cồn” là anh Ba Dờ cũng có một chân dài khá mỹ mãn mà các đồng chí khác cứ phải ghen tị và nuốt nước bọt suốt. Cựu Trưởng ban Tổ chức trung ương Đảng T.Đ.H khi còn tại vị thì cứ cuối tuần lại vi vu HN-HP để thỏa cái máu Dờ với người đẹp. Cấp thấp hơn thì nhiều vô kể, kể sao cho xiết. Chỉ biết rằng, bằng nghiệp vụ công an thuộc hàng sư phụ mà Ngài Giám đốc ti mật vụ Thành phố “mùa này phố cũng như sông” mỗi khi mùa mưa tới cứ được đám đàn em trầm trồ khen ngợi về tài năng cắt đuôi…chính đàn em mình khi bảo vệ sếp tới địa điểm để “thưởng thức” của lạ.

Mấy vị khác cũng thuộc nhóm máu Dờ thượng hạng như Lương Quốc Dũng, Nguyễn Việt Tiến thì không nói làm gì nữa, ai lại chơi cả con người ta khi chưa đến tuổi thành niên thì hết biết. Có chơi thì cũng phải đàng hoàng cỡ như mấy “ảnh” ở trên ấy chứ. “Ăn uống” tàn ác lại ẩu tả như thế mà không sợ đau bụng à?

Vậy, trong trường hợp của anh Luật, đi ngủ trưa với người khác có phải là lý do chính để an ninh cho phép mình tự tiện, vô cớ xông vào phòng bắt bớ như những kẻ phạm tội? Có luật nào của VN cho phép an ninh làm điều này không? Phải chăng cái công sức mà lực lượng an ninh bỏ ra để săn lùng, đeo bám chỉ để mua vui cho bà con bằng đúng 10 dòng miêu tả trên báo chí như vậy? có đáng phải rẻ tiền hay tự hạ thấp mình như thế không? Các đồng chí an ninh đã hết việc làm hay được ai thuê? Hay bỗng nhiên nổi hứng rèn luyện nghiệp vụ “săn bắn” cho khỏi quên?

Lý do thật sự của những việc làm vi phạm nhân quyền trên của an ninh là gì? đằng sau hành động đó là động cơ nào thúc đẩy họ làm như vậy? Chúng ta biết rằng, Văn phòng luật sư Pháp quyền của luật sư Lê Trần Luật, là nơi chuyên tư vấn và trợ giúp pháp lý cho những người dân vô tội chịu nhiều oan ức thiệt thòi trong xã hội. Luật sư Lê Trần Luật, Trưởng văn phòng luật sư là người dự định tham gia bào chữa cho bà con giáo dân Thái Hà nhưng bất thành do vấp phải sự cản trở từ phía an ninh. Cũng chính vì cái tên văn phòng gọi là Pháp quyền nghe rất dị ứng trong bối cảnh một nhà nước vô pháp luật này, cùng những hành động đi ngược lại “lợi ích” của ĐCS mà nó đã trở thành cái gai trong mắt nhà cầm quyền cần phải sớm triệt hạ. Vậy nên, vu khống, dựng chuyện, hay tạo dựng tình huống để bôi nhọ vu cáo người khác là các ngón nghề mà an ninh Việt cộng đang rắp tâm thực hiện cho bằng được để hãm hại thanh danh người khác.

Xem ra tiền đóng thuế mồ hôi xương máu của nhân dân đem nuôi báo cô cái lũ an ninh ăn hại thế này thì rất có thể trong một ngày đẹp trời tới đây chúng ta lại được đọc bản tin về việc báo Công an Tp. HCM hân hạnh thông báo: “Tiến sĩ luật Cù Huy Hà Vũ, người đã dám khởi kiện Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng vì vụ bauxite đang nằm ngủ trưa trong khách sạn với ….ông bạn trai” nhỉ.

Có thể lắm, vì điều gì mà chẳng thể xảy ra cái đất nước quái gở này.

Dongsongxanh

Sunday July 12, 2009 - 05:52am (CST)

GTC2009.tk: Khi cả một bộ máy chống một con người

GTC2009.tk: Khi cả một bộ máy chống một con người